Ngày em đi!
Ngày em đi!
Biển vẫn nhớ, màu xanh rì thảm thiết.
Ngày em đi!
Nắng vẫn chói chang, chiếu vàng những bãi cát.
Chiếu vào không gian hoang vu,
Vào những nhà tù của trái tím anh.
Và Bãi cỏ không còn xanh như trước.
Ngày em đi! không chỉ anh mới buồn.
Cả con đường & nỗi nhớ cũng buồn lay lất.
Cả bên anh cũng đã mất 1 tâm hồn.
Ngày em đi!
Phiêu Vũ cũng bồn chồn.
Quên ăn quên ngủ, chạy dài chốn võ hiệp.
Ngày em đi, 1 ngày dài trùng điệp.
Thời gian dài, nỗi nhớ & con đường cũng dài thêm.
Ngày em đi!
Con Bôn Tiêu vẫn ăn bỏ bên thềm,
Nay đã chẳng còn mơ đến ngọn cỏ.
Chỉ theo anh suốt trường thành, phố nhỏ.
Quên thời gian để đỏ vạch 5 giờ.
Ngày em đi!
Chiếu Dạ cũng bơ phờ.
Bước mệt mỏi những bước đi chậm trãi.
Trước quái nhân, nó giật mình sợ hãi.
Biết bao lần anh phải về dưỡng thương.
Ngày em đi!
Để đời anh với 1 bãi chiến trường.
Chẳng nhớ nổi 1 con đường để bước.
Chẳng hình dung một khoảng buồn phía trước.
Ngước lên trời ao ước 1 vì sao
Sáng tác bởi: mr Thu - Vua Ăn Mày - Châu Giang